Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất

Quang Vũ | 10-05-2020 - 16:52 PM

(Tổ Quốc) - Bạn đã bao giờ viết ra những lời yêu thương chân thành dù chỉ là vài dòng ngắn ngủi để gửi đến mẹ? Hay bạn nghĩ rằng mẹ mới là người phải làm điều đó cho các con của mình?

Dựa trên một câu chuyện có thật kể về người mẹ cứ nuôi hy vọng bằng cách gửi thư cho con trai đã mất hơn 2 năm vì tai nạn bên dưới đây chắc chắn làm bạn thay đổi suy nghĩ.

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 1.

Bà Hồng, một người phụ nữ công chức mới nghỉ hưu, sống một mình trong căn nhà tại khu phố nhỏ. Hàng ngày, bà ấp ủ tình yêu và lòng mong mỏi tin tức từ cậu con trai Nguyễn Nhật Duy du học nước ngoài.

Người mẹ nhớ con và nuôi hy vọng từng ngày qua email 

Gia đình neo người, chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau. Ấy vậy mà cậu con trai lại đi du học nên bà Hồng càng cảm thấy cô đơn trong ngôi nhà của mình. Bà nhớ con lắm! Bà thương con lắm! Bà thường xuyên ngắm nhìn những bức ảnh gia đình.

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 2.

Rồi bà nhớ ra cách liên lạc qua email mà có lần con trai đã hướng dẫn. Ở độ tuổi của bà, việc dùng máy tính, dùng các thiết bị công nghệ chẳng hề dễ dàng chút nào. Thế mà, người mẹ ấy vẫn cặm cụi gõ từng ký tự, từng chữ cái trên bàn phím, soạn từng bức thư, nhắn nhủ đôi ba câu với đứa con bé bỏng của mình với hy vọng một ngày nào đó sẽ thấy thư của con.

Nhưng, ngày qua ngày, thư gửi cứ gửi mà thư hồi đáp thì chẳng thấy đâu. Phải chăng con trai của bà đang bận hay là đã quên bà rồi? Chuyện gì đã xảy ra? Hay do đường truyền internet bị hỏng nhỉ? Bà Hồng trộm nghĩ vậy.

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 3.

Bà gọi cho Tổng đài FPT thông báo lỗi. Họ cử Toản, một kỹ thuật viên đến tận nhà khắc phục sự cố. Cậu thanh niên trẻ người, sáng sủa, lễ phép không chỉ làm tròn công việc của mình mà còn nhiệt tình xem giúp email cho bà.

"Bác gửi thư cho ai vậy ạ?

"Thì thư của thằng con trai bác ấy. Bác đã gửi cho nó mấy cái rồi mà vẫn không thấy gì cả" bà Hồng đáp.

"Hay do anh ấy bận ạ? Bác cứ đợi mấy hôm nữa có khi anh ấy trả lời ạ"

"Bác đợi đã hơn 2 năm rồi"

Câu nói ấy khiến Toản không khỏi thắc mắc về việc tại sao người con không liên lạc với mẹ của mình.

Hóa ra cậu con trai đã mất hơn 2 năm trong một vụ tai nạn kinh hoàng

Trong lúc xem email, Toản lỡ xem ảnh và biết được cậu con trai của bà Hồng là du học sinh Nguyễn Nhật Duy đã mất sau một tai nạn kinh hoàng tại đường Parkhill.

Còn gì đau đớn hơn khi đứa con mình dứt ruột đẻ ra lại mất nơi đất khách quê người? Còn nỗi đau nào sâu hơn khi người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh?

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 4.

Bà Hồng đã biết nhưng tại sao bà vẫn cứ "nuôi hy vọng" từng ngày bằng cách gửi email? Phải chăng bà đang trốn tránh và không chấp nhận sự thật?

Không, chính xác, bà đang rơi vào trạng thái của lý thuyết Kübler-Ross (gồm 5 giai đoạn mà mọi người trải qua khi đối mặt với cái chết, có thể là của họ hay của một người thân yêu trong gia đình) mà xung quanh không hề hay biết. Bà đang trải qua quá trình đau buồn tột độ. Cho đến bây giờ Toản mới phát hiện ra.

Tiếp sức hy vọng bằng tình yêu và sự đồng cảm

Sau khi biết được hoàn cảnh của bà Hồng, cậu kỹ thuật viên trẻ đã tìm cách giúp đỡ bà. Mỗi ngày, Toản đều đặn gửi thư thăm hỏi, động viên qua email dưới danh nghĩa con trai bà Hồng. Nhận được thư, bà vui và cảm động đến mức suýt khóc. Cuối cùng, điều mà bà chờ đợi và hy vọng hơn 2 năm nay đã thành sự thật.

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 5.

Cứ thế, bà cặm cụi gửi từng dòng thư cho con trai. Còn Toản, anh vui vẻ thực hiện nghĩa vụ của một người con xa nhà. Nhờ có những email ấy mà tình cảm của 2 người xa lạ bỗng chốc trở nên gần gũi hơn, gắn bó hơn và tin tưởng hơn.

Xúc động câu chuyện người mẹ nuôi hy vọng gửi thư cho con trai đã mất - Ảnh 6.

Nhưng hạnh phúc chẳng thể kéo dài vĩnh viễn, một thời điểm nào đó cũng phải dừng lại. Đến lúc bà Hồng nhận ra và chấp nhận sự thật thì Toản chỉ còn biết chạy đến bên cạnh để lắng nghe lời trăng trối: "Bác không sao, bệnh già mà. Đừng! Đừng nói gì, mẹ biết rồi".

Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác. Nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn phải không?

Với mẹ, mẹ chỉ cần một câu yêu thương, một câu động viên, một lời hỏi thăm, một bức thư ngắn gọn hay một lời cảm ơn chân thành thôi cũng đủ lắm rồi! 

CÙNG CHUYÊN MỤC
XEM

Vì sao Singapore là điểm đến lý tưởng cho du lịch đa thế hệ trong năm 2025?

Sự lên ngôi của xu hướng du lịch đa thế hệ kéo theo nhu cầu tìm kiếm những điểm đến lý tưởng, đáp ứng được mọi sở thích của các thành viên trong gia đình. Với hàng loạt trải nghiệm đa dạng, đáp ứng trọn vẹn nhu cầu của mọi lứa tuổi, Singapore đang trở thành điểm đến được đông đảo du khách lựa chọn.