Mỗi công việc có những yêu cầu khác nhau. Đối với những nhân viên thường ngày phải tiếp xúc nhiều với khách hàng, có thể buổi sáng làm việc trên văn phòng, buổi tối làm việc trên bàn nhậu để có được... những hợp đồng.
Một nữ nhân viên ngân hàng ở vị trí "chuyên viên quan hệ khách hàng doanh nghiệp" mới đây đã xin phép nghỉ việc vì không thể chịu được áp lực của công việc. Dẫu biết, làm việc gì cũng có áp lực nhưng sức chịu đựng của con người luôn có giới hạn.
Bởi thế mới nói, "bất kể bạn học chuyên ngành gì, nhất định khi tìm việc phải tìm 1 công việc mình yêu thích. Như vậy bạn mới có thể vui vẻ từ 6h sáng đến 8h tối được. Thêm nữa, hãy tìm một người bạn yêu để ở bên cạnh người đó, như vậy bạn mới có thể hạnh phúc từ 8h tối đến 6h sáng hôm sau. Đó chính là cuộc sống!"
Câu chuyện cụ thể được chia sẻ như sau:
"Mình là nữ, vị trí của mình ở ngân hàng là "Chuyên viên quan hệ khách hàng doanh nghiệp". Mình không biết các bạn nữ làm ở các ngân hàng khác, cùng vị trí như mình là chuyên viên khách hàng doanh nghiệp hay cá nhân như nào nhưng như mình này, kể ra cũng buồn cười… lý do mình nghỉ là:
1 – Chỉ tiêu cao.
2 – Ngày nào cũng 8h sáng có mặt và thường xuyên tới 7-8h tối mới bắt đầu mới về.
3 – Có lẽ là điều mình bị ám ánh, sợ nhất nhưng vì công việc mình vẫn cố gắng đó là… suốt ngày phải đi tiếp khách.
Về lý do thứ nhất, mình nghĩ bình thường, nhưng lý do thứ 2 mình thấy nếu cứ thế không ổn, vì sau này mình còn gia đình, con cái nữa. Ngoài việc đi làm kiếm tiền, mình cũng muốn chăm sóc gia đình và các bạn biết không, mình từng trải qua 2 mối tình từ lúc ra trường nhưng chẳng đâu vào với đâu… vì công việc. Mình đã ưu tiên công việc, lúc nào cũng công việc, dành thời gian cho công việc nên không thể dành thời gian cho việc yêu đương. Làm việc xong, 8h bắt đầu về, 8 rưỡi có mặt ở nhà để ăn hoặc ở quán ăn để ăn, ăn xong thì còn tắm rửa, nghỉ ngơi như vậy là hết ngày rồi, chẳng thể đi đâu, làm gì được nữa.
Đấy, còn chưa kể lý do thứ 3, chả hiểu sao cứ mỗi lần đi tiếp khách thì sếp lại gọi mình đi, không đi thì tỏ ra khó chịu, làm khó mình. Nên mình cứ nhịn rồi đi, nhưng mà mỗi lần đi lại say khướt, không đến nỗi không biết gì nhưng cực kì mệt. Lần nào như vậy cũng một là đồng nghiệp hoặc sếp đưa về, hai là tự bắt taxi đi về. Đến lúc tỉnh mới thấy thực sự sợ bản thân, có lần uống rượu đến nỗi cảm giác như chết đi, sống lại.
Chưa kể những lần đi tập huấn, nghỉ hè, hội trại, liên hoan…, nhiều lúc nghĩ mình cũng chỉ là công cụ để hỗ trợ có được khách hàng. Rồi có những lúc chỉ trầm tư, suy nghĩ, vì đồng lương mà con người ngày xưa của mình đâu rồi, tại sao cứ phải sống một cuộc sống như này, đi sớm về muộn, đi tiếp khách, bia rượu… để rồi mất đi chính người mình yêu thương. Sau đó lại tự mình tạo áp lực cho mình/ Bản thân mình đặt mình vào vị trí 2 người bạn trai trước cũng chẳng thể nào chấp nhận được con người của mình.
Nên sau khoảng 2 tháng, mình đấu tranh tư tưởng, nếu nghỉ sẽ làm gì, không nghỉ thì tiếp tục đến bao giờ… Cuối cùng mình đã chốt là hết tháng 11 này nghỉ, cũng là một quyết định khá khó khăn, mình nộp đơn nhưng chắc sếp sẽ duyệt mình chính thức nghỉ hết tháng 12 để bàn giao công việc với hết năm luôn…
Tự dưng viết, nộp xong, mình thấy tâm trạng thoải mái hẳn. Không biết bước đi này của mình đúng hay sai nhưng mình vẫn có niềm tin, mình sẽ tìm được một công việc và mức lương phù hợp với bản thân, để có thời gian dành cho người yêu, xa hơn là gia đình tương lai của mình."
Câu chuyện của cô gái trẻ này sau đó đã nhận được rất nhiều sự đồng tình của CĐM. Mỗi người đều có những lựa chọn riêng cho cuộc sống của mình và đích đến của hạnh phúc là tìm được một công việc mà mình yêu thích và say mê mỗi ngày.
Tài khoản Nguyễn Thành chia sẻ: "Bạn nên có 2 nghề: 1 nghề cho tiền và 1 nghề cho bản thân. Như hội bạn của mình vậy, xuất phát toàn nhà nghèo hoặc trung bình. Tuy nhiên đứa nào cũng có một trí thông minh về tiền bạc khá tốt và kỹ năng của cái nghề cho tiền ổn. Mình là dân giao dịch chứng khoán, tiền tệ 4 năm rồi. Hồi đại học cũng nhịn ăn, nhìn mặc suốt để có vốn bé kiếm kinh nghiệm từ từ. Còn tụi nó không học đai học mà ra đời luôn. Đứa thì chạy Grab, đứa thì làm thuê mướn. Tuy nhiên luôn có 1 nghề cho tiền song song là giao dịch chứng khoán hoặc kinh doanh online toàn kinh nghiệm 3-4 năm. Quen nhau từ 2 năm trước và bây giờ đứa nào thu nhập cũng ổn. Lương làm thuê chỉ có lẻn vẻn vài triệu/tháng nhưng thu nhập từ nghề cho tiền cao hơn rất nhiều. Vậy nên bạn thử sức với 1 nghề cho tiền có đòn bẩy, lãi kép. Thành thạo 2 yếu tố này, tốn 2-3 năm, tốn tiền để có kinh nghiệm nhưng quản lí vốn cho tốt vào thì ổn, tốn trí óc suy nghĩ... nhưng sau khi thành thạo rồi có đi ăn xin thì vẫn có cuộc sống ổn. Lương làm ra cho vào cái nghề cho tiền để ra thu nhập và với đòn bẩy, lãi kép cao thì thu nhập đương nhiên cao hơn cái lương làm việc mà đòn bẩy = 1, lãi kép = 0."
Tài khoản Hibernate Tran đồng cảm: "Mình cũng đã từng nghỉ 1 công việc tốt, thu nhập khá, khi ấy đang làm phó phòng nhưng phải bỏ ra quá nhiều thời gian cho công việc. Khi nghỉ cũng lăn tăn, còn bỏ mấy chục triệu tiền thưởng chưa lấy. Nhưng nghỉ xong thấy thoải mái, lại có 1 công việc tốt khác, thu nhập còn cao hơn và đặc biệt có nhiều thời gian cho bản thân và gia đình hơn. Còn trẻ hãy dũng cảm trải nghiệm."