Hôm vừa rồi tôi về nhà mẹ đẻ chơi, anh trai đi vắng chỉ có mình chị dâu và mẹ tôi ở nhà. Thấy tôi về, mẹ than đợt này hay bị đau đầu, uống thuốc mà vẫn không ăn thua.
Tôi hỏi bà rằng chị dâu có biết điều đó hay không, tại sao chị không đưa mẹ đi khám. Mẹ lắc đầu thở dài không đáp. Nhìn thái độ của bà thì biết bình thường bà sống với anh trai và chị dâu tôi chẳng được vui vẻ gì.
Không tiện phê bình thẳng mặt chị dâu, tôi đành gọi chị ra rồi hai chị em cùng nhau đưa mẹ đi khám. Một phần tôi quan tâm đến sức khỏe của mẹ, một phần nữa tôi muốn chị dâu nhìn đó mà xấu hổ, lần sau biết để ý đến mẹ chồng hơn.
Chị dâu im lặng đi theo tôi và mẹ. Đến bệnh viện tôi là người đưa mẹ đi xét nghiệm, chụp chiếu, còn chị dâu chỉ ngồi một chỗ đợi. Đến lúc xong xuôi, mang đơn ra ngoài mua thuốc, tổng tất cả hết gần 3 triệu.
Tôi nói thẳng chị dâu hãy rút ví ra trả tiền thuốc cho mẹ chồng. Trách nhiệm phụng dưỡng và chăm sóc bà là của anh chị, thái độ của chị từ nãy đã khiến tôi rất khó chịu rồi.
Ai ngờ chị dâu thản nhiên nói một câu khiến tôi không thể tin nổi: “Chị là người ngoài mà, mắc mớ gì chị phải trả tiền?”. Giận điên người, tôi định xông lên cãi nhau với chị ngay chỗ đông người nhưng mẹ kéo lại.
Về đến nhà, tôi mới hỏi chị tại sao lại nói như thế. Chị dâu nhấm nhẳng đáp lại rằng hãy hỏi mẹ ấy, sau đó bỏ luôn lên phòng.
Lúc đó tôi mới biết thì ra mẹ tôi luôn đòi con trai phải đưa lương cho bà giữ, bảo chị dâu chỉ là người ngoài, đưa tiền cho chị có ngày mất trắng. Trong cuộc sống hàng ngày, bà cũng nhiều lần đối xử với chị dâu theo kiểu người ngoài khiến chị rất ấm ức.
Dù đã hiểu lý do tại sao chị dâu lại tỏ thái độ như thế nhưng tôi vẫn thấy chị dâu không nên hành xử như vậy. Mẹ chồng có thế nào cũng là bậc bề trên, là người sinh ra chồng mình. Vậy mà chị dâu lại kiểu ăn miếng trả miếng, ghi thù bà!
Mẹ tôi bảo bà bất lực không thể dạy bảo được chị dâu. Tôi muốn nói chuyện với anh trai, bảo anh góp ý với chị mà lại sợ mang tiếng xen vào chuyện nhà anh chị. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.
(ngochoaivc...@yahoo.com)