Tên lửa trên UAV Thổ hiện tại có "ăn gỏi" được T-90, T-72B3 hay không?
Từ Syria, Libya, Iraq tới Nagorno-Karabakh, máy bay không người lái (UAV) đã đem lại ưu thế quân sự cho Thổ Nhĩ Kỳ và các đồng minh trước lực lượng cơ giới đối phương là điều không phải bàn cãi.
Tuy nhiên một khía cạnh quan trọng cần xét tới là hiệu quả tác chiến của dòng sản phẩm Smart Micro Munition (tên lửa siêu nhỏ chính xác) MAM-L và MAM-C do Roketsan phát triển khi đối đầu với các Xe tăng chiến đấu chủ lực (MBT) hiện đại của Nga như T-90 và T-72B3.
MAM-L có trọng lượng xấp xỉ 21,5 kg và MAM-C nặng 6,5 kg (chủ yếu chống bộ binh) là giải pháp tiết kiệm chi phí cho máy bay tấn công hạng nhẹ cũng như UAV.
MAM-C có thể được sử dụng hiệu quả ở phạm vi tác chiến lên đến 8 km, tùy thuộc vào độ cao mà nó được thả xuống, còn MAM-L có thể mở rộng lên đến 14 km với Hệ thống dẫn đường quán tính (INS) và Hệ thống định vị toàn cầu (GPS).
Một chiếc T-72 (được cho là biến thể T-72M1) bị Quân đội Azerbaijan bắt sống tại Nagorno-Karabakh cho thấy nó đã bị tấn công từ trên không.
Với các tùy chọn đầu đạn chống tăng, đầu đạn nổ phân mảnh hoặc đầu đạn nhiệt áp, MAM-L có hiệu quả chống lại các công trình nhỏ, xe cơ giới, radar và các "mục tiêu mềm" như kho vũ khí và bộ binh đối phương ở khoảng cách từ 500 mét đến 8 km với sai số chưa tới 1 mét.
Điều đáng chú ý là thông số về cân nặng đầu đạn của MAM-L được cho là chưa rõ ràng. Theo Defense Turkey, MAM-L là một biến thể của tên lửa chống tăng tầm xa dẫn đường bằng laser L-UMTAS được Roketsan phát triển cho trực thăng vũ trang T-129 Atak.
Điều đáng chú ý là các tên lửa chống tăng UMTAS/OMTAS của Roketsan đều nặng khoảng 35,5 kg với đầu đạn 12 kg. Nếu lấy cân nặng của MAM-L là 21,5 kg để tính tỉ lệ đầu đạn, chúng ta có thể đưa ra con số tương đối là 7,2 kg.
Để so sánh, đầu đạn của tên lửa chống tăng có điều khiển (ATGM) 9M133 Kornet (NATO: AT-14 Spriggan) nặng 4,6 kg, BGM-71 TOW nặng từ 3.9 đến 6.14 kg, FGM-148 Javelin là 8,4 kg và AGM-114 Hellfire là từ 8 đến 9 kg.
Các thông số chi tiết về 2 biến thể MAM-L và MAM-C (Nguồn: Baykar/Rocketsan).
Theo các thông số về MAM-L mà Rocketsan đã công bố, sức xuyên của đầu đạn tên lửa vào là hơn 700 mm RHA (giáp thép đồng nhất).
Cần chú ý là tháp pháo của các biến thể T-72 thập niên 1970 và 1980 như T-72 Ural, T-72A, T-72M và T-72M1 là thép đúc liền khối tương đương từ 450 đến 560 mm RHA. Điều này lý giải thiệt hại nặng của T-72 ở Syria và Nagorno-Karabakh.
Các biến thể T-72B ra đời sau năm 1985 mới sở hữu lớp giáp tháp pháo xe tăng kèm giáp phản ứng nổ (ERA) vượt lên trên mức 900 mm RHA.
Tức là để không trở thành mục tiêu "dễ xơi" của UAV Thổ Nhĩ Kỳ hiện tại, các lực lượng vũ trang đối địch phải sở hữu các biến thể xe tăng hiện đại hơn như T-72B 1985, T-72B 1988, T-72B3, T-72B3M hoặc T-90.
Bộ Quốc phòng Azerbaijan công bố video diệt 4 xe tăng T-72 Armenia hôm 24/10.
"Vỏ quýt dày có móng tay nhọn"?
Để đối phó với các lực lượng vũ trang sở hữu MBT có lớp giáp tháp pháo dày hơn đáng kể như T-72B, T-90... người Thổ đã không chỉ dừng lại ở các UAV thuộc phân khúc Tầm trung sức bền cao (MALE) Bayraktar TB2 hay Anka-S và tên lửa MAM-L.
Giờ đây họ đã phát triển các UAV đóng vai trò máy bay cường kích. Điển hình là nguyên mẫu UAV Aksungur được Tập đoàn Turkish Aerospace Industries (TAI) công bố vào cuối tháng 9/2020.
Các thông số của Aksungur rất ấn tượng với trọng lượng 3,3 tấn, tốc độ tối đa 180 km/h, độ cao tối đa từ 7,6 km (đầy tải vũ khí) đến 11 km và khả năng mang theo 750 kg vũ khí.
Chủng loại vũ khí Aksungur có thể trang bị có thể tùy biến bao gồm 12 tên lửa MAM-L (250 kg), bom đa năng Mk 82 nặng 227 kg với bộ kit dẫn đường chính xác và tên lửa hành trình tầm xa Roketsan SOM (đầu đạn nặng 230 kg).
TAI tuyên bố dự kiến sẽ được đưa vào biên chế cho Quân đội Thổ Nhĩ Kỳ (TAF) từ cuối năm 2020.
Rõ ràng không phải các UAV mà Mỹ sử dụng để trinh sát và ám sát, cũng không hẳn là những UAV tự sát Israel đã "đánh quỵ" các tổ hợp phòng không S-300 và Pantsir-S1 mà chính những UAV giá rẻ của Thổ Nhĩ Kỳ đã định hình khái niệm "chiến tranh không người lái" tương lai.
Nhưng câu hỏi đặt ra lúc này là những nhà sản xuất xe tăng Nga, Mỹ, Châu Âu và ngay cả Trung Quốc sẽ chấp nhận "buông tay" và để UAV cường kích Thổ săn lùng? Câu trả lời chắc chắn là không.
UAV Aksungur được thử nghiệm ném bom Mk 82 nặng 227 kg với bộ kit dẫn đường chính xác. Bom Mk 82 cũng là một vũ khí cơ bản của tiêm kích F-16.