3 năm sinh liền 2 đứa con nên tôi nghỉ làm ở nhà trông con. Suốt ngày quẩn quanh bếp núc, con cái khiến tôi già đi nhanh chóng. Vì suy nghĩ không phải ra ngoài nên tôi cũng chẳng bận tâm nhiều đến vóc dáng của mình. Thậm chí đã 4 năm nay, tôi không mua một bộ đồ mới nào. Ngay cả đầu tóc tôi cũng tự cắt ở nhà nếu tóc đã quá dài. Tôi làm mọi thứ chỉ vì không muốn tốn thêm những thứ tiền không cần thiết. Đôi khi nhìn thấy bạn bè khoe cuộc sống sang chảnh trên mạng xã hội, tôi không khỏi chạnh lòng.
Một ngày của tôi bắt đầu từ 5h30 sáng và kết thúc lúc 11 giờ khuya. Mọi thứ công việc không tên nhưng luôn khiến tôi quay cuồng. Chồng tôi lại chưa bao giờ giúp đỡ vợ vì anh luôn nói tôi ở nhà, làm việc nhà chứ có phải đau đầu kiếm tiền như anh đâu, tại sao anh phải giúp đỡ tôi? Cứ thế, tôi vùi đầu vào việc nhà cho đến khi vô tình gặp lại một cô bạn thân.
Cô ấy sành điệu, ăn nói sắc sảo. Nói chuyện câu trước, câu sau cô ấy đã hỏi ngay: "Sao mày không đi làm? Ở nhà cho chồng khinh, người ngoài chê bai, cho bản thân đi thụt lùi với mọi người à?". Câu hỏi cùng những lý do sắc bén mà cô ấy đưa ra khiến tôi nhìn nhận lại cuộc sống của mình. Hiện tại con tôi đã đi nhà trẻ, tôi cũng chẳng còn lý do gì để tiếp tục quẩn quanh xó bếp nữa cả.
Thế là tôi mua hồ sơ xin việc làm. Hôm qua, chồng tôi nhìn thấy bộ hồ sơ, anh cười lớn, đầy chế giễu rồi bảo: "Bệ rạc, xập xệ thế mà cũng đòi đi xin việc à? Ai nhận?". Câu nói của chồng khiến tôi "chết đứng" tại chỗ. Anh thẳng thừng chê bai vợ còn hơn một người dưng. Đúng là tôi không chú ý ngoại hình nên vóc dáng thon gọn ngày xưa đã mất đi, thay vào đó là cơ thể mập mạp. Nhưng tôi cũng có cảm xúc và suy nghĩ, sao anh không khích lệ mà lại mỉa mai, chế giễu vợ như vậy?
Câu nói của chồng lại đẩy tôi vào tình thế hoang mang. Tôi cũng sợ mình biến thành trò cười cho người khác khi cầm hồ sơ đi xin việc làm. Mọi người ơi, tôi bối rối và không biết phải làm sao cho đúng nữa?
(thanhnhien...@gmail.com)