Cưới nhau hơn một năm nay, chồng chưa bao giờ tặng em một món quà nào. Ngày lễ, sinh nhật vợ, anh đều "quên" rồi xin lỗi hoặc gây sự giận nhau để khỏi phải tặng quà cho vợ. Em thừa hiểu, anh xót tiền.
Chồng em rất yêu tiền. Anh yêu tiền còn hơn yêu vợ. Mỗi tối, việc anh làm trước khi đi ngủ không phải là ôm hôn vợ mà là lấy tiền tiết kiệm ra đếm, sau đó lẩm nhẩm tính xem còn bao nhiêu thì đủ 50 triệu để gửi tiết kiệm. Hiện tại, chồng em đã có tới 3 cuốn sổ tiết kiệm và đều đứng tên anh.
Lương hàng tháng, chồng em dành hết cho việc tiết kiệm, chỉ đưa cho vợ 2 triệu tiền ăn. Lương em hơn 10 triệu phải dùng hết cho việc chi tiêu trong gia đình. Nhiều lúc chán nản, em hối hận vì đã lấy nhầm chồng. Hồi yêu thì em thích sự tiết kiệm của anh và ngây thơ cho rằng như thế mới tốt. Sống với nhau rồi, em mới hay đó là một bản tính xấu xí mà chẳng bà vợ nào chịu đựng nổi.
Chủ nhật vừa rồi là sinh nhật em. Em quyết định tự tặng mình một cái túi xách mà em đã yêu thích từ lâu. Mua cái túi rồi, em vui lắm. Hớn hở cầm cái túi khoe chồng, anh hờ hững hỏi giá bao nhiêu. Em nói thật là 2 triệu.
Ngay lập tức, anh giật cái túi trong tay vợ rồi mắng em một trận xối xả, vuốt mặt không kịp. Anh nói em phung phí tiền, "già đầu" mà còn bày vẽ mua quà sinh nhật. Rồi anh bắt em đem cái túi đi trả.
Em không đi. Anh gọi điện cho bố mẹ em, nói gì đó với ông bà mà mẹ em gọi điện, bảo em hoặc là đem túi trả cho yên ổn, hoặc là chia tay cho nhẹ nhàng, đừng để chồng gây sự, ảnh hưởng đến gia đình ngoại. Em chết lặng.
Hôm đó, lần đầu tiên em "bật" lại chồng và quyết định ly hôn. Em không thể cố gắng chịu đựng nổi nữa. Em ôm đồ bỏ đi ngay hôm đó sau khi đập đơn ly hôn xuống bàn. Nhưng nghĩ đến một năm qua, bao nhiêu tiền bạc bỏ ra vun vén cho gia đình, em lại không cam tâm. Em có nên lập một bảng chi tiêu rồi bắt chồng gửi trả mình số tiền anh ta đã dùng không?
(thanhmai...@gmail.com)