Ước mơ làm mũi của mình nhen nhóm từ hồi mình học lớp 10, nhưng thời điểm bấy giờ thì chẳng
bố mẹ nào đồng ý cho con đi phẫu thuật thẩm mỹ cả. Sau đó khoảng 18 - 19 tuổi, khi mình vừa
học hết cấp Ba và bước vào đại học năm thứ nhất, mình đã quyết định giấu bố mẹ đi sửa
mũi.
Tiền đi sửa mũi lúc đó lấy đâu ra ấy hả? (cười) Vì rất muốn làm nên từ hồi lớp 10 mình đã
bắt đầu tiết kiệm tiền. Mình cộng tác làm stylist cho nhiều báo (cả báo giấy lẫn báo mạng).
Sau một khoảng thời gian mình cũng tích góp đủ 7 triệu để đi làm mũi.
Sau khi phẫu thuật thẩm mỹ, mình bị soi nhiều hơn, nhiều người còn lục lại những bức ảnh hồi
mình chưa thẩm mỹ, trên trang cá nhân bắt đầu xuất hiện vài bình luận không hay. Thời gian
đầu mình khá buồn, mình đã nghĩ liệu mình làm như vậy có đúng không, có đáng để mọi người
phải nói như thế không, nhưng sau đó mình đã nhận ra rằng: Người ta không biết được những gì
mình trải qua, họ chỉ đánh giá mình đẹp nhân tạo, và mình đang kiếm tiền bằng điều đó. Nhận
xét như thế là bạn không công tâm, và với những người không công tâm thì mình không nên đôi
co làm gì. Nếu họ ghét mình thì mình có nói gì làm gì họ vẫn ghét thôi!
Mình nhớ khoảng năm 2008, các bệnh viện thẩm mỹ ở Hà Nội không có nhiều, mạng Internet cũng
chưa phát triển như bây giờ nên mình không tìm hiểu được kỹ về làm mũi, cũng như không tìm
hiểu được bác sĩ nào tốt, hay bác sĩ nào làm đẹp, lúc đó mình suy nghĩ rất đơn giản là chỉ
việc nâng lên thì mũi sẽ đẹp thôi.
Mình đã chọn bác sĩ thẩm mỹ ở gần nhà. Vài ngày sau khi bỏ lớp băng bó ra, mình cảm thấy
thực sự thất vọng vì mũi… bị lệch hoàn toàn. Lúc đó mình có đến khám lại thì bác sĩ có vẻ
như không muốn chịu trách nhiệm, bác sĩ nói rằng mũi của mình muốn làm lại thì phải sau 6
tháng. Khoảng thời gian đó, vì điều kiện kinh tế không đủ để mình đi sửa luôn nên mình quyết
định chờ qua 6 tháng để đi phẫu thuật lại. 6 tháng chờ đợi đó, mình gần như lúc nào cũng
trong tình trạng bị stress.
Sau 6 tháng, bác sĩ đồng ý làm lại miễn phí cho mình, nhưng lần 2 lại là một lần không may
mắn nữa. Mình bị tụ máu ở phần giữa hai mắt. Bác sĩ thử hút dịch nhưng hút không ra, và thế
là lại phải lên bàn mổ… lần thứ 3. Lúc tiêm thuốc tê, mình chỉ biết nằm khóc thôi vì mũi rất
đau, cảm giác chỉ muốn làm xong thật nhanh và còn tự nhủ sẽ không phẫu thuật thêm lần nào
nữa. Quá trình “nạo vét” phần máu đông thực sự rất kinh khủng. Khi tháo chỉ ra, bác sĩ rút
sụn và luồn dụng cụ vào trong để nạo máu đông. Nạo đến đâu máu chảy đến đấy. Xong xuôi, bác
sĩ lại nhét silicone vào rồi khâu lại. Trước khi về nhà, bác sĩ có dặn mình cách chăm sóc để
tránh những trường hợp biến chứng, mà trước đó khi phẫu thuật lần 1 thì lại không dặn gì cả.
Sau 3 lần nằm trên bàn mổ thì cuối cùng chiếc mũi của mình cũng lành lặn, nhưng dáng mũi làm
xong lại không hề hợp với khuôn mặt mình một chút nào.
Bản thân là người từng bị PTTM hỏng, nên khi làm việc tại bệnh viện thẩm mỹ ở Hàn Quốc, có
nhiều bạn tìm đến mình để xin tư vấn và thực sự có những bạn làm mình rất sốc vì họ thẩm mỹ
hỏng đến mức không thể chữa được nữa. Ví dụ, có những bạn cắt góc mắt ở Việt Nam, mắt bị cắt
góc quá sâu, bị hở hết phần thịt đỏ ở trong ra, nhưng đã cắt rồi thì không thể chữa được bởi
vì không còn da để vá. Một số bạn làm mũi bị hỏng quá nhiều, và khi sang Hàn sửa lại thì
không thể sửa lên được sống mũi nữa, hay có cả nhiều bạn cắt môi bị lệch nữa…
Sự thật là phẫu thuật thẩm mỹ nên làm một lần ăn luôn, để đến lần thứ 2 thì khả năng không
thành công rất cao. Lúc đó cơ thể mình coi như đã bị sẹo rồi, nếu sửa được thì rất là tốn.
Bên Hàn Quốc cũng thế thôi, có thể bạn làm mũi lần đầu trị giá 100 triệu đồng, nhưng khi sửa
lại lần thứ 2 thì chi phí từ 200 đến 300 triệu đồng là chuyện bình thường, không bao giờ có
giá rẻ hơn vì sửa lại rất phức tạp.
Tính tổng số lần mình thẩm mỹ thì rất khó vì có những lần mình sửa một thứ và có những
lần
mình sửa rất nhiều thứ một lúc, tính sơ sơ thì khoảng 7 - 8 lần rồi. Mình làm mũi theo
phương pháp S-line, mũi cấu trúc. Mắt thì mình làm phương pháp treo cơ mắt vì một bên
mắt
trái của mình bị nhược mi khiến cho hai mắt không đều nhau, sau đó mình nhấn mí bằng chỉ
ngọc trai, cắt góc mắt trên và dưới. Mình còn tiêm filler cho môi, độn cằm silicone, độn
silicone ở hai bên khoé mũi cho bớt nhăn, tiêm mỡ tự thân cho trán. Cơ thể mình thì rất
may
là chưa phải làm gì hết!
Khoảng thời gian học bên Hàn, mình có quen được cô viện trưởng Bệnh viện thẩm mỹ, có một
vài
lý do để mình và cô ấy trở nên thân nhau, sau đó cô ấy quyết định ký hợp đồng với mình
để
làm người mẫu trong vòng 5 năm cho bệnh viện, và mình được phẫu thuật miễn phí hoàn
toàn.
Mặt mình làm tính ra chi phí khoảng 600 triệu đồng - mình được miễn phí khoản này, nhưng
lại
tốn chi phí cho việc làm da và tiêm filler (tính ra khoảng 200 triệu đồng trong khoảng 3
năm).
Lần tiến hành đại phẫu cả khuôn mặt tại Hàn Quốc chắc chắn mình sẽ không thể nào quên,
vì
mình làm mũi và cắt mí mắt ở Việt Nam bị hỏng nên trường hợp của mình đối với các bác sĩ
thực sự là một ca khó. Ca phẫu thuật bắt đầu từ 10h sáng đến 11h tối, lúc đó cơ thể mình
đã
quá yếu, mình bị gây tiền mê trong khoảng gần 10 tiếng.
Trước khi phẫu thuật mình được làm loạt xét nghiệm máu, dị ứng thuốc mê, thuốc tê…. mất
một
ngày, đến ngày thứ hai thì đặt lịch làm. Ngày phẫu thuật, mình đến bệnh viện khoảng 10
giờ
sáng để truyền nước, sau khi truyền nước xong thì lên giường mổ để gây tiền mê. Khi gây
tiền
mê, mình rơi vào trạng thái không biết gì, nhưng cơ thể thì vẫn phản ứng lại, vì thế bác
sĩ
phải buộc chân tay mình lại. Bên Hàn ê-kíp PTTM khá đông, khoảng 9 - 10 người, bác sĩ
gây mê
là bác sĩ riêng, bệnh nhân thường gây tiền mê khoảng 2 tiếng/ lần, sau 2 tiếng bác sĩ sẽ
gọi
bạn dậy để nghỉ ngơi một chút.
Khoảng thời gian làm mũi là khoảng thời gian kinh khủng nhất đối với mình. Khi tiến hành
phẫu
thuật, mũi của mình bị chảy máu rất nhiều (vì làm mũi nhiều quá nên khi làm lại mũi rất
yếu,
không tiếp nhận được silicone cũng không cầm máu được). Lúc đó bác sĩ phải gọi mình dậy
vì
nếu tiếp tục gây mê có thể mình sẽ không dậy được nữa. Bạn không thể tưởng tượng được
cảm
giác đau thế nào khi tỉnh dậy mà bác sĩ vẫn chưa kịp tiêm thuốc tê, và mũi thì đang
trong
tình trạng bị cắt lật ngược lên. Bác sĩ đã lật mũi mình lên để cắt cánh mũi cho nhỏ lại,
làm
lại trụ mũi, nâng sống mũi và sử dụng sụn sườn để làm lại đầu mũi. Sau khi tiêm thuốc tê
thì
máu vẫn tiếp tục chảy trong vòng 2 tiếng và phải hút liên tục. Lúc đó bác sĩ hỏi mình có
muốn dừng lại không vì mình còn cằm, mắt và trán. Mình nói với bác sĩ cho nghỉ 30 phút
vì
hơi mệt. Sau đó mũi mình cũng cầm được máu, bác sĩ nói có thể dừng để 1 tháng sau quay
lại
làm tiếp hoặc có thể làm luôn nếu cảm thấy khoẻ, và lúc đó mình quyết định làm tiếp.
Cuộc phẫu thuật vẫn tiếp tục và mình vẫn trong tình trạng tiền mê, sau khi phẫu thuật
mắt
xong thì tiến hành độn cằm luôn. Bác sĩ rạch một đường trong khoang miệng để độn
silicone và
độn thêm một ít ở hai bên rãnh nhăn khoé mũi. Cuối cùng là rút mỡ tự thân tiêm lên trán
để
trán đầy và cao lên một chút, thủ thuật này là nhanh nhất vì trước đó bác sĩ đã hút mỡ ở
đùi
mình và lọc sạch các chất bẩn rồi.
Sau khi phẫu thuật xong, hàng ngày mình phải qua bệnh viện một lần để thay băng và
truyền
vitamin cho cơ thể khoẻ lên. PTTM bên Hàn khoảng thời gian hồi phục khá nhanh, chỉ
khoảng
một tuần phải ở nhà, sang ngày thứ 8 cắt chỉ xong là bạn có thể ra đường.
Thời gian đó mình phải chặn hết tất cả gương ở trong nhà vì không dám soi gương. Về sau
thì
vẫn phải soi và lúc đấy mình mới thấy là mình đã liều như thế nào: Tất cả mắt, mũi, cằm,
mặt
sưng đến mức không thể nhận ra được. Mình bị rơi vào trạng thái trầm cảm khoảng 2 - 3
ngày.
Không chỉ riêng mình mà các bạn sau khi PTTM xong hầu như sẽ bị rơi vào trạng thái
stress
như vậy, lo lắng liệu rằng mặt mình có đẹp lên không hay mãi mãi như thế này.
Bất kỳ việc gì cũng có những ưu điểm và nhược điểm, phẫu thuật thẩm mỹ cũng vậy. Với
mình
việc phẫu thuật thẩm mỹ khiến mình bị soi xét nhiều hơn, hay khiến nhiều người đánh giá
công
việc và thành công của mình không được công tâm. Cái được lớn nhất với mình là sự tự tin
để
làm những gì mình thích.
Về việc đổi đời thì mỗi người lại có những cách nghĩ riêng, có người nghĩ đổi đời là nhờ
kiếm được chồng đại gia, hay đổi đời là vì kiếm được công việc tốt… còn riêng mình thì
thẩm
mỹ chỉ đơn giản là mong muốn được đẹp lên thôi.
Khái niệm xấu/đẹp rất khác nhau, quan trọng là mình nhìn nhận bản thân như thế nào thôi.
Nếu
bạn thẩm mỹ vì người khác thì bạn sẽ phải làm cả đời, vì bạn không thể làm hài lòng được
tất
cả. Quan trọng là bạn phải hài lòng với bản thân mình trước!